Sự đánh đổi cho độ vang danh của em nữ sinh tươi ngon, ai kia lựa bảo bối đẹp đẽ nào cho cậu.” “Cho em xem với!” Lư Nhất Ninh chạy còn nhanh hơn cả Văn Hựu Hạ. Chờ người được tặng quà chậm rãi đặt đàn xuống rồi đi tới thì vỏ bọc bên ngoài đã bị tháo gần hết, động tác cầm hộp đàn của Văn Hựu Hạ rất bình thường, anh ước lượng kích thước một chút rồi liếc mắt nhìn. Khâu Thanh nói: “Để vừa mà, em nhắm chừng rồi, không cần đổi đâu.” Cây Yamaha anh sử dụng nhiều năm có màu táo đỏ, lần này Khâu Thanh chọn một cây Fender màu gradient hoàng hôn, nó được đóng